Sur

tháng 4 năm 2025Oman

Hành trình Sur là một hành trình nhỏ, nhưng Sur khiến mình chú tâm viết về nó hơn rất nhiều nơi khác.

Hoàng hôn trên bãi biển

Đôi khi chỉ cần ngồi xuống cát và nhìn thế giới quanh ta đang vận động, vậy là đủ để biết ta đang ở trong khoảnh khắc này.

Cuộc sống này đáng nhớ vì những quyết định bất ngờ và không giống ai.

Như mọi chuyến đi khác, trong cuộc ngao du ở một quốc gia nào đó, mình sẽ chọn một địa điểm ít người biết tới nhưng xuất sắc về mặt hình ảnh, ví dụ như Pokhara hay Gyeongju; và lần này, Sur là địa điểm được chọn, có lẽ vì những tấm hình hải đăng và cửa biển đã khiến mình đặc biệt chú ý. Mục tiêu là như vậy, nhưng khi thực hiện sẽ cho ra một kết quả khác, và mình nghĩ mình không quá thất vọng về hành trình này.

Hành trình nhọc nhằn từ Nizwa

Khởi hành từ Nizwa
Khởi hành từ Nizwa

Một trong những điều bất tiện, cũng như thứ giúp ta đánh giá việc một đất nước có dễ du lịch hay không, chính là tính kết nối giao thông giữa các địa điểm. Oman phù hợp cho việc du lịch bằng xe cá nhân, nhưng đối với một du khách solo sử dụng giao thông công cộng như mình, di chuyển giữa các thành phố của Oman không phải là điều dễ dàng. Nếu bắt bus từ Nizwa, bạn phải bắt chuyến rạng sáng lúc 3:55 từ Firq để về Muscat, rồi lại từ Muscat về Sur mất hơn năm tiếng nữa. Vậy là mình quyết định đi shared taxi từ Nizwa về Muscat rồi đến Sur, tuy nhiên điều này chẳng làm hành trình khá khẩm gì hơn.

Trên đường về Muscat Trên đường về Muscat
Trên đường về Muscat
Cửa ngõ Muscat
Cửa ngõ Muscat

Mình đã phải ngồi trên bốn chuyến taxi khác nhau cho hành trình này: chuyến Otaxi chạy về Firq, ngồi cạnh những hành khách to béo và nặng mùi, rồi bị đẩy qua một tài xế có gốc gác Phi châu. Ở Oman có những trạm chờ taxi giữa đường, và trên những chặng dài, tài xế thường xuyên gọi với ra để đón trả hay trao đổi khách với xe khác; việc này dẫn đến việc chuyến đi sẽ bị ngắt quãng, đôi khi phải chờ rất lâu ở dọc đường hay trạm xăng nào đó, dưới cái nắng 40°C.

Bùng binh Burj Al Sahwa
Bùng binh Burj Al Sahwa

Mình đến bùng binh Burj Al Sahwa vào lúc 9:30, và lại ngồi chờ có xe tiếp để tiếp tục hành trình về mạn đông Oman, may mắn thay công viên bãi cỏ tại đây làm dịu cái nắng đi khá nhiều. Chờ mãi cuối cùng cũng có mấy khách đồng hành tới, tuy nhiên mấy vị này lại cần đến Ibra, vậy nên xe sẽ lại phải chạy ngược cung đường ban nãy rồi theo Cao tốc R23 xẻ dọc vùng núi, xong mới rẽ xuống Sur. Đó là một cung đường vòng vèo, và cái nắng phả lên kính chắn gió từ những khối núi đá khô rang hai bên đường cùng sự thiếu thoải mái bởi chỗ để chân bé tí của chiếc sedan đã đủ làm mình kiệt sức đến thế nào. Điều đặc biệt ở Oman chính là việc sóng 5G phủ khắp nơi, ngay giữa những dãy núi đá trơ trọi này.

Cao tốc R23

Cao tốc R23

Tài xế teen

Tài xế teen

Mình đổi xe lần cuối để xuôi dốc về Sur, tài xế lần này là một thiếu niên lái chiếc Toyota ọp ẹp khá lụa nhưng lại không biết dùng Google Maps, nên đi năm lần bảy lượt mới về đến homestay của mình. Khi đến nơi thì đã 2 giờ chiều, và mình không còn chút sức lực nào khi không có gì ăn từ sáng, may mắn thay trong ba-lô vẫn còn một chiếc bánh nhỏ và hộp nước mua từ hôm qua. Chặng về Muscat mất 6 OMR, và chặng còn lại tới Sur mất 10 OMR, đó là một cái giá không rẻ cho chuyến xe dài lê thê hành xác này, dù sao mình cũng không còn lựa chọn nào khác.

Nhà thờ Hồi giáo gần Sur
Nhà thờ Hồi giáo gần Sur

Bù lại, chiếc homestay là một căn phòng nội thất tiện nghi hiện đại bên trong một căn villa mới xây. Cửa không khóa, mình bước vào gian phòng khách xa lạ mà cứ ngỡ đang đột nhập vào nhà ai đó. Ngoài mình ra thì chỉ thấy có mỗi anh chàng quản lý Abdul người Bangladesh, người đón tiếp và hướng dẫn mình sử dụng phòng. Giờ việc duy nhất mình nghĩ đến là uống một viên giảm đau đầu và ngất trên giường, tự nhủ không được bật điều hòa quá lạnh.

Chiều Sur

Dù vẫn còn mệt mỏi, mình vẫn cố gắng bắt chuyến Otaxi để ra bãi biển, tận hưởng thành phố này trong vài tiếng hoàng hôn ít ỏi.

Nắng chiều
Nắng chiều

Với dân số chỉ hơn 120.000 người, Sur vắng vẻ và bình yên, vậy mà có một người xa lạ đã chọn nơi này làm điểm dừng chân. Mình không thấy bóng dáng một du khách nào khác ngoài mình trong những giờ phút ở đây, và người dân bản địa hướng ánh mắt về mình đầy ngạc nhiên.

Cổng Souq
Cổng Souq

Mình gọi một ly bơ chanh dây khá đặc biệt để nạp lại năng lượng tại một tiệm nước ở Souq, người bán cũng tới từ Bangladesh. Souq ở Sur khá vắng vẻ, xuất hiện nhiều nhất ở đây là những cửa hàng may mặc dành cho nữ. Cái nắng chiều khiến cho khung cảnh vẫn còn mơ màng như giấc ngủ trưa, khi thân thể mình đang còn đau nhức và hâm hấp.

Giấc mơ trưa

Giữa bãi biển

Sau này mình mới biết rằng vị trí đẹp nhất để chụp hình là ở Tháp canh Al Ayjah, nơi có thể phóng tầm mắt xuống cầu treo ngay cửa biển, bao trọn ngọn hải đăng và pháo đài cùng tên. Tuy nhiên, với quãng thời gian ít ỏi, mình không thất vọng vì quyết định ra bãi biển lần này.

Hải đăng Al Ayjah

Hải đăng Al Ayjah

Những tòa nhà trắng

Những tòa nhà trắng

Nếu không lang thang trên bãi biển, mình đã không có duyên chứng kiến khung cảnh náo nhiệt tại đây, nơi người dân bản địa ùa ra lúc chiều tà để chơi bóng đá, bóng chuyền. Có hai bối cảnh làm nên sự xuất sắc cho thước phim này, đó là ngọn Hải đăng Al Ayjah ở mũi đất phía xa và những ngọn tháp thánh đường phía sau, hướng về nơi mặt trời lặn.

Tháp thánh đường
Tháp thánh đường
Cảnh náo nhiệt ở bãi biển
Cảnh náo nhiệt ở bãi biển Cảnh náo nhiệt ở bãi biển
Cảnh náo nhiệt ở bãi biển Cảnh náo nhiệt ở bãi biển

Ta không thể dừng lại bước chân của mình trên cát, đi mãi đi mãi, dù cho đôi chân này đã mệt nhoài, vì khoảnh khắc ngay tại đây, tại thời điểm này, là điều ta gặp chỉ một lần trong đời. Dù ta có chụp liền biết bao nhiêu tấm hình, chúng cũng không thể lột tả được hết bầu không khí đó, những màu sắc đó.

Dạo biển

Đi biển một mình thật cô đơn, khi mình hướng mắt về Biển Đông Hàn ở Gwangalli, và tại đây, khi mình đang nhìn về Vịnh Oman. Nhưng nếu ta biết điều đó tạo nên những khoảnh khắc đẹp, thì ta vẫn sẽ tận hưởng sự cô đơn này, giữa một vùng đất xa lạ và những con người xa lạ.

Bắt cá

Bắt cá

Vibe của biển

Vibe của biển

Người ở Sur Người ở Sur
Người ở Sur

Khi trời dần về tối, bãi biển dần vãn người. Bụng đã réo đợi bữa tối, nhưng vẫn còn một thứ níu kéo mình: ngọn hải đăng và những căn nhà trắng phía xa đã được thắp sáng. Chúng hiện lên như trong tranh vẽ, và thật tiếc khi ta không có một chiếc tripod ở đây.

Hoàng hôn trên những ngọn tháp Hoàng hôn trên những ngọn tháp
Hoàng hôn trên những ngọn tháp
Hoàng hôn Sur

Đã đến lúc bắt taxi về lại homestay, nhưng mình nhận ra là đôi giày của mình, sau những ngày dài lăn lộn khắp xứ, đã tới lúc nó đình công. Không tìm được một đôi ưng ý ở Souq, mình đành chờ dài cổ đợi taxi tới đón (đặt Otaxi ở thành phố này không phải là chuyện dễ dàng). Lần này anh tài xế có dịp kể huyên náo về tháng Ramadan vừa qua với vị khách lạ từ Việt Nam xa xôi.

Ngọn hải đăng trong đêm
Ngọn hải đăng trong đêm
Về nhà
Về nhà

Lúc này đã là 7 giờ tối hơn, và có bất cứ thứ gì bỏ bụng đều là rất tuyệt vời. Mình cảm ơn chiếc app Talabat đã vẫn hoạt động tốt tại Sur, cùng người tài xế nhiệt tình giao món mì kimchi Hàn giúp giữ lại khẩu vị Á Đông. Dù chỉ là một du khách tới thăm thành phố có sáu tiếng, ở một địa điểm khó nhận ra trên bản đồ, bằng một cuộc gọi không cùng ngôn ngữ đầy ấp úng, túi đồ ăn vẫn đến đích một cách trơn tru, hẳn là một điều thần kỳ.

Trận bóng chuyền

Con đường ven biển

Sau một buổi tối thảnh thơi tại phòng, mình dậy sớm và bắt đầu hành trình trở về Muscat. Chuyến bus khởi hành lúc 8:50 sáng tại trạm dừng gần Souq, nhưng mình cần sửa soạn sớm vì buổi sáng hầu như không có chiếc taxi nào để đặt, đã thế hôm đó lại là thứ Sáu nữa.

Thánh đường Jamia Al-Farooq
Thánh đường Jamia Al-Farooq

Vì trạm dừng chỉ là một chiếc cột có gắn bảng hiệu Mwasalat nên mình cũng có chút hoài nghi, nhưng một số vị khách khác tới sau đó giúp mình tin tưởng hơn. Không sao, cứ để mọi thứ trôi tới đâu thì tới. Tại đây có mấy tay tài xế chèo kéo khách đi taxi, và với trải nghiệm không lấy gì làm thoải mái, mình không chút mảy may từ chối.

Chờ bus

Sau khi xếp hành lý, trả tiền vé bằng thẻ qua chiếc máy quẹt thẻ di động và xuất trình hộ chiếu, mọi thứ đã sẵn sàng. Rõ ràng là chuyến xe bus luôn thoải mái và ít âu lo hơn nhiều, vì ta biết rằng cuối cùng nó cũng sẽ tới nơi ta cần đến.

Tòa tháp thánh đường vươn trên nền biển khơi

Con đường R17 ven bờ biển Oman là một cung đường tuyệt hảo để ngắm cảnh, vậy nên bạn hãy chọn cho mình một chỗ ngồi phía cửa sổ bên phải để được chiêm ngưỡng cảnh biển, trong khi nhâm nhi những gói snack Made in Oman có vị chua cay rất ngon.

Phong cảnh ven biển
Phong cảnh ven biển Phong cảnh ven biển
Phong cảnh ven biển

Màu nước biển trong cái nắng sa mạc diện sắc xanh ngắt, hài hòa với màu cát trắng. Đẹp nhất là khi xe băng băng qua những thị trấn và thành phố ven biển, chúng hiện lên như những đô thị đồ chơi tí hon nằm dưới chân dốc. Hãy đánh dấu sẵn trên bản đồ những địa danh như Tiwi, Qurayyat để khi gần tới nơi, máy ảnh của bạn đã sẵn sàng cho khoảnh khắc. Ngoài ra còn có những nơi mà các dòng wadi đổ ra biển như Wadi Shab, với những lùm cây xanh mát nổi bật trên xứ khô cằn.

Tiến về vùng núi
Tiến về vùng núi
Thung lũng xanh
Thung lũng xanh

Gần đến Muscat, cụ thể là từ Muttrah trở đi, xe bắt đầu chậm lại. Bạn không nhất thiết phải dừng đúng trạm ghi trên vé mà hãy nhắn trước cho tài xế trạm bạn muốn dừng, ví dụ như mình chọn xuống xe tại trạm Omantel thay vì trạm Azaiba.

Điều tuyệt vời nhất của một chuyến đi là khi ta cảm thấy quãng đường phía trước nhẹ như mây và đầy mong đợi, dẫu cho ta nhỏ bé trước thế giới vô lường này đến thế nào.

Phong cảnh trên đường về Muscat

Bình luận

Đi tới Album Flickr

Bài viết này là một phần của series Oman.

Viết vào 19 tháng 7, 2025
© Zuyet Awarmatik

Về chiếc page này

Zuyet Awarmatrip là một định danh phụ trợ trong hệ sinh thái cá nhân của Zuyet Awarmatik, chuyên về mảng du lịch và nhiếp ảnh.

Mình là một người Việt, tự đặt biệt danh là một Đông-ba-lô ung dung tự tại, bên cạnh nghề chính là một kỹ sư phần mềm mảng UX. Không phải là một freelancer hay người du mục thời kỹ thuật số, trang web này chỉ để lưu lại những gì mình đã trải qua thay vì để chúng chìm vào quên lãng. Đồng thời mình cũng mong những chiếc ảnh sẽ mô tả được sự đa sắc của thế giới trần tục này.

Theo dõi mình trên
Ngôn ngữ khả dụng

Ngay trong lúc mệt mỏi nhất, thế giới bạn thấy vẫn đang mỉm cười với bạn, đó sẽ là lúc khiến bạn trở nên mạnh mẽ hơn.