Từ Tashkent xuôi về phía đông để đến vùng cao nguyên của Uzbekistan, nơi bạn sẽ có một trải nghiệm thật xanh mát.
Những hàng cây đổi màu nổi bật trên nền rặng núi mịn như nhung, điểm xuyết bằng vài ba cột khói, tự chúng đã là một bức tranh.
Từ Tashkent mình quyết định sẽ đi chuyến tham quan trong ngày tới vùng cao nguyên Chimgan cũng như Chorvoq về phía đông Uzbekistan. Chỉ khi thức dậy buổi sớm ở Tashkent mới cảm nhận được rõ những cơn gió buốt da nơi vùng có khí hậu ẩm ướt.
Điểm đến đầu tiên là Chimgan (Chimgon / Чимган) (nghĩa là ‘cỏ xanh’ hay ‘thung lũng xanh’), nơi được mệnh danh là Thụy Sĩ của Uzbekistan nhờ những đặc điểm địa hình và khí hậu, đặc biệt bạn có thể trượt tuyết vào mùa đông nữa. Chỉ cách Tashkent 85km về phía đông bắc, con đường lên đây theo hướng dọc sông Chirchiq cũng rất dễ đi và có nhiều phong cảnh trông không khác gì những bức tranh ngoài thực.
Vào thời điểm này, những ngọn cây úa màu lác đác điểm tô trên những ngọn núi mịn dần hiện ra trước ô cửa kính xe. Đó cũng chính là đặc điểm thiên nhiên ở khu vực này, nơi nằm sâu trong lục địa có khí hậu khô nhưng vẫn nhận đủ hơi ẩm để vài mảng xanh có thể phát triển, tất nhiên không rậm rạp như những cánh rừng mưa được.
Người hướng dẫn tạm dừng xe gần Galvasay để ghé một quán sữa bên đường. Có cảm tưởng cả một con đường rộng và dài thăm thẳm là dành cho vài vị du khách lạ này thôi.
Ở quầy bán sữa mình được nếm đặc sản sữa ngựa chua của người Kazakh, có tên là Kumis. Sữa có vị rượu nhẹ, nồng, nghe nói nếu uống mỗi ngày sẽ tăng cường sinh lực đấy. Ngoài ra quầy còn bán cả các loại bánh sữa nữa.
Xe đi thêm một đoạn nữa là tới điểm cáp treo Chimgan. Nơi đây vào mùa đông sẽ là khu trượt tuyết, còn lúc này đang trong mùa thu, bạn có dịp được chứng kiến một phong cảnh thiên nhiên đẹp mê hồn, với những ngọn cây đã ngả vàng, đỏ, điểm xuyết trên mấy ngọn đồi trọc.
Cáp treo dần đưa mình lên đến đỉnh đồi. Ở trên đỉnh, mình có dịp được cưỡi ngựa lần đầu tiên trong đời - chú ngựa con bé tí và khá hiền lành, đi một vòng như được lập trình sẵn. Ngoài ra mình còn được một cô gái địa phương chào đón nồng nhiệt, hồ hởi muốn chụp hình chung.
Ở vị trí này thậm chí bạn có thể phóng tầm mắt qua những ngọn núi nằm bên phía lãnh thổ Kyrgyzstan.
Hồi đó mình hay liên tưởng cảnh chụp ở đây trông hệt như chiếc wallpaper của macOS High Sierra vậy.
Xe lại băng trên thung lũng sông Chirchiq để tiến về hồ Chorvoq (Charvak), một hồ chứa thủy điện được hoàn thành vào năm 1970.
Khi từ trên những cung đèo cao nhìn về dưới thung lũng lô nhô nào nhà và những ngọn cây dương, đó là một cảm xúc đặc biệt khó tả. Lúc nhìn xuống phong cảnh lướt qua chầm chậm bên dưới, đó luôn là công thức cho những tấm ảnh đẹp, những kỷ niệm đẹp.
Xe men theo vùng bờ hồ, đôi khi đỗ tại những khúc cua ngoạn mục có thể phóng tầm mắt ra toàn cảnh, những lúc đó mình cũng chẳng vội vàng mấy mà cứ thong thả chụp hình.
Nơi đây được mệnh danh là ‘biển của Uzbekistan’, với những bãi cát nhân tạo, những khu nghỉ dưỡng, đặc biệt là bạn sẽ được thấy những chiếc dù lượn trên đầu nữa.
Sau khi đã no nê thắng cảnh thì trời cũng đã tầm 1, 2 giờ chiều rồi, không gì tốt hơn là làm no cái bụng, nên xe mình tiến về một nhà hàng ở khu dân cư gần đập Chorvoq. Tại đây mình có dịp được thử món thịt ngựa trứ danh, nó ngon một cách đầy lưu luyến. Hơi tiếc là trên một đĩa chỉ vài miếng là thịt ngựa, còn phần lớn sẽ là thịt bò.
Đặc trưng của phong tục ẩm thực Uzbekistan chính là những chiếc bàn vuông thấp, nơi đó cả gia đình hay một nhóm người sẽ ngồi xếp bằng quây quần bên nhau để thưởng thức các món ăn. Ngồi cùng người tài xế và hướng dẫn viên du lịch, mình có cuộc trò chuyện thân mật với họ và hiểu thêm về văn hóa và ẩm thực Uzbekistan.
Xe lại khởi hành trở về Tashkent. Thời tiết lúc này nhiều mây và ẩm ướt, một buổi chiều hiếm hoi mà ánh mặt trời bị che khuất. Trên trời có những vệt mây sắc nét tựa như dải lụa dài vắt ngang.
Và xe chạy băng băng trên con đường thênh thang, có lẽ cái cảm giác không chút vướng bận này thật xa xỉ ở chốn phố thị đông đúc.
Bài viết này là một phần của series Uzbekistan.
Viết vào tháng 8 năm 2023 © Zuyet Awarmatik.Zuyet Awarmatrip là một định danh phụ trợ trong hệ sinh thái cá nhân của Zuyet Awarmatik, chuyên về mảng du lịch và nhiếp ảnh.
Mình là một người Việt, tự đặt biệt danh là một Đông-ba-lô ung dung tự tại, bên cạnh nghề chính là một kỹ sư phần mềm mảng UX. Không phải là một freelancer hay người du mục thời kỹ thuật số, trang web này chỉ để lưu lại những gì mình đã trải qua thay vì để chúng chìm vào quên lãng. Đồng thời mình cũng mong những chiếc ảnh sẽ mô tả được sự đa sắc của thế giới trần tục này.
“Do You Love Me?” bởi Taeyeon
Khi tiết trời chớm lạnh vào cuối năm, những giai điệu cũng trở nên nhẹ nhàng, da diết hơn, nhắc người ta nhớ rằng mùa của tình yêu đã kề bên.